Rẽ trái thị trấn Lạc Tánh (Tánh Linh- Bình Thuận), chúng tôi đến với khu rừng nguyên sinh dưới chân núi Ông, nơi có ngọn thác Bà nổi tiếng. Trước mắt tôi, cánh rừng ngút ngàn trải rộng. Rừng nơi đây được bảo tồn, quản lý nghiêm ngặt, từng cây gỗ dù nhỏ, lớn đều được kiểm kê gắn bảng ghi tên. Đã rất lâu rồi tôi mới tìm được cái cảm giác thanh thản, nhẹ nhàng pha chút u tịch giữa tứ bề rừng xanh rợp bóng.
Cánh rừng nguyên sinh trải rộng dưới chân Núi Ông. Ngọn núi hùng vĩ cao trên 1.300m, nằm cuối dãy Trường Sơn với hàng trăm loài động, thực vật quý hiếm. Riêng Khu bảo tồn Núi Ông có diện tích rừng trên 23 nghìn ha chiếm 91% diện tích, với 332 loài thực vật trong đó có những loài đặc biệt quý hiếm như gõ đỏ Afzelia xylocarpa, trắc Dalbergia bariensis… cùng với những sản vật rừng giá trị như trầm hương, kỳ nam… Động vật trong khu bảo tồn được ghi nhận có 52 loài thú, 96 loài chim, 21 loài bò sát, 7 loài ếch nhái và 22 loài cá, trong đó có những loài đang bị đe dọa tuyệt chủng toàn cầu như Vọoc vá chân đen, Vượn đen má hung…
Với người dân Tánh Linh, Núi Ông và Thác Bà ẩn chứa nhiều huyền bí đan xen những truyền thuyết ly kỳ.
Chuyện rằng, xưa rất xưa trên đỉnh núi Ông có cặp vợ chồng yêu nhau thắm thiết, một hôm chồng rời núi đến nhà bạn đánh cờ. Ván cờ kéo dài trong sự mỏi mòn đợi chờ của người vợ, chờ đến khi tóc trắng như mây rồi cô đơn chết hóa thành dòng thác. Cờ tàn cuộc, người chồng về, quá thương nhớ vợ nên chết theo và hóa thành Núi Ông để mãi mãi được ôm ấp người vợ hiền chung thủy.
Cũng có truyền thuyết cho rằng ở dãy núi Ông có con Bạch Tượng cổ đeo vòng ngọc với cặp ngà dài cong vút. Người ta đồn, ấy là voi của Chúa Nguyễn Ánh bỏ lại khi bị quân Tây Sơn truy kích. Những người đi tìm trầm còn kể lại, họ đã nhìn thấy một thanh bảo kiếm cắm sâu trên vách núi. Hư thực ra sao chưa rõ, nhưng điều chắc chắn trong cuộc chiến giữa Nguyễn Ánh và Nguyễn Huệ , trên đường chạy trốn quân Tây Sơn, tàn quân Nguyễn Ánh đang lúc sức cùng lực tận, gặp phải vùng đất phì nhiêu rộng hàng ngàn ha, Nguyễn Ánh đã cho quân dừng lại khai khẩn cấy cày, lấy lương thực nuôi binh chờ ngày phục hận. Từ đó cánh đồng có tên “đồng Gia Long”. Mãi đến khoảng năm 1959 khi dinh điền Huy Khiêm được khai mở. Cánh đồng nghìn mẫu được chính quyền Ngô đình Diệm đặt lại tên “Đồng nghìn mẫu Trần Lệ Xuân”.
Gần hơn, trong cuộc chiến vệ quốc kéo dài 20 năm, rừng núi Ông trở thành cứ địa của quân giải phóng. Nơi đây,đâu đó vẫn còn lưu lại những dấu tích của một thời oanh liệt và cả hài cốt của những người lính nằm lại mà đồng đội chưa tìm ra.
Buổi sáng tiếng vượn hú, chim kêu, tiếng côn trùng rã rích hòa cùng tiếng gió reo, thác đổ tạo thành bản hòa âm bất tận. Thong dong dạo bước dưới rừng, tôi tìm về ngày xưa trong cánh hoa rừng còn rưng rưng sương sớm, trong tiếng lá rơi, tiếng chim chóc chuyền cành. Tôi thả mắt nhìn trời qua kẻ lá. Khung trời dĩ vãng. Vậy thôi, chả có mục đích gì ngoài nỗi nhớ vu vơ xa ngái.
Rừng đã vậy, thác Bà ở đây còn kỳ vĩ hơn. Chín ngọn thác cao vòi vọi chồng lên nhau rót từ đỉnh núi Ông xuống chia thành 3 tầng, xa trông giống như dãi lụa trắng. Dưới chân thác, tiếng suối róc rách nhẹ như mây. Màu trời lơ lững trôi bâng khuâng trên bóng nước. Tôi như bước vào thế giới khác hẳn, bước vào bức tranh sơn thủy hữu tình. Ở đó có những nàng tiên nô đùa bên suối vắng, có cô sơn nữ hái hoa rừng thả trôi theo dòng nước, có cụ già tóc trắng phơ ôm cần chờ đợi, những chàng trai da sạm nắng ngồi nhắp rượu nồng bên bếp lửa reo vui.
Vâng, thác Bà, núi Ông là vậy, hoang vu và bí ẩn, kỳ vĩ và nên thơ. Một lần đến ra về nghe bâng khuâng nỗi nhớ.
Theo NGÔ VĂN TUẤN (Bình Thuận Online)
Đi xe máy khám phá thác Bà
SGTT.VN - Phan Thiết – Mũi Né hiện là điểm du lịch được nhiều người chọn mỗi khi đến Bình Thuận, nhưng ở Bình Thuận còn có một điểm khá hấp dẫn là thác Bà có ba tầng cao hàng chục mét, cùng các ghềnh thác từ 5 – 7m đổ từ đỉnh núi Ông cao hơn 1.000m. Đi bằng ôtô đến đây hơi khó, tốt nhất là đi bằng xe máy.
Từ Phan Thiết, rẽ vào quốc lộ 28, chạy xuyên qua những cánh đồng lúa, vườn thanh long độ 20 cây số là đến ngã ba Hàm Trí. Thấy bảng báo hiệu “đường đặc biệt xấu”, chạy xe chậm lại. Đến một địa danh lạ, nghe hay là “La Dạ” đường nhỏ hẹp lại, xuyên qua những cánh rừng cắt ngang bản làng định cư của đồng bào K’ho, Raglai. Qua mấy con dốc dựng đứng, có khi phải trả số 1 mới chinh phục lần lượt các con đèo. Xã La Dạ yên bình cách hồ Đa Mi chỉ hơn chục cây số. Hãy chọn điểm cao nhất là sân bay dã chiến phục vụ khi thi công thuỷ điện để phóng tầm mắt ngút ngàn xanh của rừng núi vây quanh. Buổi trưa ở đây mát mẻ lạ thường.
Từ Đa Mi có thể ngược hướng lên hồ Hàm Thuận, xuôi về Tánh Linh phải chạy 40 cây số đường nhỏ hẹp để đến thác Bà. Có đoạn khoảng 10 cây số đá sỏi lổn ngổn ngồi xe máy như cưỡi ngựa. Đầu mùa mưa rất dễ gặp từng nhóm đồng bào Raglai nấu cơm trong từng ống nứa ăn lỡ bữa đi kiếm măng rừng.
Đường xuyên rừng vào thác Bà đã được trải nhựa tám cây số đến sát cổng trạm kiểm lâm. Thác Bà cuồn cuộn tung bọt trắng xoá với ba tầng thác cao hàng chục mét cùng các ghềnh đổ từ đỉnh núi Ông. Trong đó thác thứ ba cao, hiểm trở nhất, là căn cứ địa của tỉnh uỷ Bình Tuy cũ. Hạ trại bên thác, thả mình trên võng nghe “nhạc” rừng và thác đổ.
Lưu ý cung đường này chỉ thích hợp cho xe máy, nên kiểm tra vỏ ruột xe và mang theo dụng cụ sửa xe để xử lý sự cố. Nên mang theo các vật dụng như: áo mưa, áo ấm, đèn pin, võng, mang giày bata, balô gọn nhẹ. Trạm kiểm lâm thác Bà không có dịch vụ ăn và nghỉ nên phải chuẩn bị kỹ lều nghỉ đêm (sử dụng loại có lưới chống muỗi), nước uống đóng chai, thức ăn nhẹ dùng buổi tối và sáng hôm sau. Các anh kiểm lâm tại trạm thác Bà rất nhiệt tình, có thể mời giao lưu lửa trại để nghe các thông tin về khu bảo tồn, sẽ có những câu chuyện kể thú vị.
BÀI VÀ ẢNH: HỒNG LÂN
Thác Bà ở Bình Thuận |
||||||||||
Bài và ảnh: Đoàn Xá | ||||||||||
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét