Bia hơi trước đây còn gọi là “bia vại” vì nó được đong vào loại cốc có hình vại nước, dung tích 0,5 lít, giá bán 1 hào 5 xu/1 cốc.

Trước khi Hà Nội có nhà máy bia thì đàn ông Hà Nội uống rượu Mơ, trước nữa thì uống rượu sen do làng Thụy Chương nấu. Năm 1890, Nhà máy Bia Hommel bắt đầu xây dựng trên núi Voi đường Hoàng Hoa Thám (nay là Công ty Bia Hà Nội), sau hai năm thì hoàn thành. Nhà máy có hơn 30 công nhân và công suất ban đầu là 150 lít/ngày. Bia chủ yếu phục vụ công chức và binh lính, sĩ quan Pháp đóng ở Hà Nội.

Trước chiến tranh, uống bia hơi chưa là nhu cầu phổ biến của người dân Hà Nội. Hồi đó người ta chưa quen uống bia, còn phải pha bia với sirô cho dễ uống. Khách uống bia hơi chỉ là trí thức, văn nghệ sĩ hoặc số ít người đã từng đi Đông Âu về nước quen với bia Tiệp, bia Đức.

Những năm tem phiếu có nhiều lỗ hổng rò rỉ nên ở Hà Nội phát sinh đội ngũ đông đảo các loại “con phe” giàu hơn bình thường và có nhu cầu hưởng thụ. Những đối tượng trên trở thành khách hàng thường xuyên của quán bia. Nhà máy bia lúc đó sản xuất không đủ đáp ứng nhu cầu nên ở các quán bia có hiện tượng chen lấn, xô đẩy, ồn ã. Quán bia trở nên lộn xộn.


Cảnh mua bia thời bao cấp: tiền lẻ hơn thẻ thương binh.

Các quầy bia ở đâu cũng giống nhau, sau khi "giải quyết" hết các suất "ưu tiên" cho ông này, bà nọ, nhân viên mới đủng đỉnh bán vé cho dân thường. Ban đầu vé là đồng xèng hình vuông hoặc hình chữ nhật bằng tôn mỏng, đánh số.

Sau chuyển sang vé in trên giấy như vé tàu điện. Và cũng như mua thực phẩm, gạo, dầu... thẻ thương binh được ưu tiên mua trước, tuy nhiên vì hiếm tiền lẻ nên có câu "Tiền lẻ hơn thẻ thương binh". Ai có tiền lẻ được mua trước cả thương binh.

Theo lời kể của những người cao niên, các quán bia thời kỳ tem phiếu có những cái tên rất lạ: Chuồng Cọp Cổ Tân, Chuồng cọp Phùng Hưng. Lý do là các quán bia này, nhà nước làm hệ thống hàng rào kiên cố để ngăn ngừa hiện tượng chen lấn, xô đẩy nhau. Hàng rào này làm người ta liên tưởng đến những chuồng cọp ở nhà tù Côn Đảo.

Hồi xưa, những người từ Hải Phòng và các tỉnh lân cận lên Hà Nội đều cố vào một quán bia để uống bia hơi Hà Nội. Những cửa hàng nhà nước giá bia 1 hào 5 xu một cốc, những cửa hàng bên ngoài bị “chém” từ 3 đến 5 hào.

Những năm 1990, người Hà Nội bắt đầu quen với việc uống bia sau giờ tan sở. Những quán bia chật cứng ngồi ghế gỗ là đặc trưng thời kỳ này. 


Bia hơi những năm 90 của thế kỷ trước thường ngồi bàn, ghế gỗ thấp.

Hiện nay, các quán bia hơi mọc lên nhan nhản khắp nơi. Các quán bình dân cũng phục vụ loại bia này. Những quán bia lớn thì bán bia hơi Hà Nội, bia hơi Việt Hà. Có những quán bia rất nổi tiếng thành thương hiệu như: Hải Xồm, Lan Chín. Ngoài ra, các quán cơm bình dân, quán phở, hay những quán xá bình thường thì phục vụ bia hơi không rõ nguồn gốc. Cốc bia thường ít bọt hơn bia Hà Nội, bia Việt Hà.


Bia Hà Nội xịn.

Khách du lịch thường rất thích đến phố cổ Hà Nội uống bia hơi. Đó là đoạn ngã tư Tạ Hiện – Lương Ngọc Quyến. Ngã tư này hiện được gọi là ngã tư bia hơi. Khách đến uống bia chủ yếu là khách Anh, Pháp, Đức, Úc và một số khách du lịch ở các quốc gia khác. Bia ở đây uống giống hương vị của bia phương Tây: dịu, ngọt và nhẹ. Giá cả cũng khá rẻ: 5.000 đồng một cốc bia.

Trước những năm 2005, giá bia hơi là 3.000 đồng 1 cốc. Trước mùa hè năm 2010, giá bia hơi là 4.000 – 5.000 đồng 1 cốc. Giờ giá bia lên tới 6.000 – 8.000 đồng 1 cốc. Mùa hè các quán bia hơi lúc nào cũng chật cứng người.

Sau giờ làm, đàn ông sống ở Hà Nội vẫn rủ nhau bù khú ở những quán bia hơi. Đó cũng là một nét sinh hoạt rất đặc trưng khi bạn đến Hà Nội nên tìm hiểu.