Khác với những cơn lũ dữ dội ở các vùng miền khác, mùa lũ ở ĐBSCL được gọi là mùa nước nổi và cũng là mùa “hái ra tiền” của hàng chục ngàn hộ dân vùng đầu nguồn. Không những vậy, mấy năm gần đây, lũ về còn là mùa thu hút đông khách du lịch.
Phượt mùa lũ
Sau khi tham quan chợ nổi Cái Răng, vườn trái cây Mỹ Khánh và có một buổi tối nghe đờn ca tài tử trên Du thuyền Cần Thơ, nhóm của Lê Minh Tĩnh (SV ĐH Cần Thơ, quê ở Đắk Lắk) quyết định về vùng đầu nguồn của tỉnh An Giang để trải nghiệm mùa nước nổi, nơi mà nhiều người sinh sống ở thành phố như Tĩnh chưa hề biết tới. Cả nhóm đi xe máy đến TP.Long Xuyên rồi theo quốc lộ 91 lên Châu Đốc tham quan miếu Bà Chúa Xứ núi Sam, chợ biên giới Tịnh Biên… rồi tiếp tục hành trình đến nơi nước lũ đầu nguồn đang đổ về. Dọc tuyến đường từ Tân Châu sang An Phú, nhiều cánh đồng nước lũ đã ngập trắng xóa. Nhiều chỗ, giữa đồng chỉ còn những rặng cây bạch đàn, dấu tích của 2 bên bờ những con kênh lớn. Tại kênh Bảy Xã, (đoạn qua ấp Phú Quý, xã Phú Lộc, TX.Tân Châu), hàng chục chiếc ghe của dân chài lưới nổ máy phành phạch, tiến về phía cánh đồng ngập lũ.
Kéo lưới mùa lũ tại H.Tịnh Biên, An Giang |
Chòng chành trên chiếc xuồng mỏ quạ cùng ông Đặng Văn Bé, nhóm của Tĩnh tiến về cánh đồng mênh mông nước, giáp nước bạn Campuchia. Khi xuồng cách xa bờ kênh chừng 500 m, ông Bé liền trầm mình xuống dòng nước để “thăm” dớn. Hàng dớn của ông Bé dài mấy chục mét, ngoằn ngoèo như một ma trận dẫn dụ cá tôm vào đáy. Lê Đình Tình (SV Trường ĐH Cần Thơ, quê ở Hải Dương) phấn khích: “Trước đến giờ chỉ nghe nói đến dớn, đú, lợp, lờ chứ chưa bao giờ thấy tận mắt. Hôm nay được đi nhấc dớn đã quá”.
Khi ông Bé nhấc đáy dớn lên rồi đổ cá ra khoang xuồng. Chừng 30 kg cá linh, cá heo, lòng tong bay… thi nhau nhảy tanh tách. Cả nhóm xúm lại bắt cá, cười giỡn vang đồng. Ông Bé tiếp tục thả đáy dớn rồi cho xuồng quay đầu đi nhấc lưới. “2 năm nay, có khá nhiều khách du lịch đến đây ngắm lũ. Họ xin quá giang theo bắt cá rồi nhờ nấu mấy món mùa lũ để họ thưởng thức”, ông Bé nói.
Hôm ấy, nhóm của Tĩnh cũng được ăn bữa cơm “nhớ đời” tại nhà ông Bé, chỉ với món đặc sản mùa lũ duy nhất: lẩu cá linh nhúng bông súng, bông điên điển.
Tour mùa nước nổi
Bà Huỳnh Thị Thúy Kiều, Giám đốc Công ty CP Dịch vụ lữ hành An Giang, cho biết ngoài loại hình du lịch “bụi” như nhóm bạn trẻ trên tự tổ chức, những năm gần đây, nhiều công ty du lịch cũng triển khai các tour mùa nước nổi. Riêng năm nay, lượng khách từ TP.HCM, Đông Nam bộ và miền Trung đăng ký tour mùa nước nổi ở An Giang tăng lên khá cao. Hiện công ty đã chuẩn bị xong phương tiện, địa điểm và nhân lực để sẵn sàng phục vụ tốt cho khách. Cũng theo bà Kiều, năm nay công ty sẽ tổ chức đưa khách tham quan mùa nước nổi ở 2 điểm là rừng tràm Trà Sư (xã Văn Giáo, H.Tịnh Biên) và Búng Bình Thiên (H.An Phú).
Mùa lũ, ở rừng tràm Trà Sư cá tôm sinh sản nhiều, chim cò cũng về nhiều hơn. Khám phú khu rừng bằng những chiếc xuồng lướt nhẹ trên mặt nước phủ kín màu xanh mơn mởn của bèo tấm, khách sẽ được tận mắt ngắm nhìn những cây tràm cổ thụ cùng nhiều loài chim, cò, vạc, chàng nghịch...Vọng gác giữa rừng là nơi khách có thể ngắm toàn cảnh khu rừng tràm trải rộng giữa đồng nước mênh mông, nhìn về phía đông là dãy Thất Sơn hùng vĩ. Đêm đến, khách được đưa lên núi Cấm, nơi có khí hậu như Đà Lạt để nghỉ ngơi và giao lưu văn hóa với người Chăm ở địa phương.
Còn tại Búng Bình Thiên hay còn gọi là Hồ Nước Trời lớn nhất miền Tây, ngoài hoạt động tham quan, khách còn được tham gia sinh hoạt cùng người dân địa phương, như: thi tài hái bông điên điển, đua xuồng, bắt lươn… Bữa cơm tại đây là thứ khách chờ đợi nhất với các món ăn đồng quê mùa nước nổi như: cá linh nướng trui, bánh xèo cá linh, canh chua bông điên điển cá linh, gỏi tép bông súng đồng… Kết thúc tour du lịch mùa nước nổi, khách còn có thể mang về những đặc sản như: dưa bông điên điển, mắm cá linh, cá linh kho mía, cá linh kho cà đóng hộp… Đó là những món quà chỉ có từ vùng nước nổi.
Tú Uyên
(TNTS) An Giang - một tỉnh miền Tây Nam Bộ không xa lạ với nhiều người. Vùng đất trù phú với những cánh đồng cò bay thẳng cánh, vùng đất giáp ranh biên giới với những cánh rừng thốt nốt xanh ngắt một màu, vùng đất tôm cá đầy đồng khi mùa lũ về và bông điên điển vàng rực khắp chốn…
Người dân miền Tây gọi mùa lũ hằng năm về vào khoảng tháng 7 âm lịch là mùa nước nổi. Có thể khẳng định mùa nước nổi là đặc trưng của vùng sông nước miền Tây Nam Bộ, một đặc trưng được thiên nhiên trao tặng, qua thời gian dần trở thành một nét văn hóa, vẻ đẹp của sông nước miền Tây mà chẳng nơi nào có được.
Về An Giang mùa này, chỉ cần ra cầu Tha La là có thể kiếm được một mớ cá linh tươi rói vừa xúc được trên sông. Mùa lũ có rất nhiều thứ cá, nhưng nhiều nhất vẫn là cá linh. Cá linh theo dòng nước tràn chảy qua những cánh đồng mênh mông nằm dọc biên giới Campuchia kéo về từng đàn... Món mắm kho cá linh đậm đà béo ngậy, cho chút sả, ớt, cay nồng. Hoặc bắc nồi nước liu riu, cho rổ cá rửa sạch vào, ra sau hè, ngắt vài chùm bông điên điển (mùa này bông điên điển vàng rực cả đồng), thêm vài cọng bông súng… là có một nồi lẩu cá linh thơm ngát.
|
Về miền Tây Nam Bộ, mỗi chiều không thể thiếu chai rượu đế, nồi tôm cá luộc làm mồi nhậu bay mùi ngọt ngào tới tận mũi, cây đàn ghi-ta phím lõm, giữa đồng nước mênh mông nghe bác Năm, cậu Bảy làm vài câu vọng cổ… sẽ là kỷ niệm chẳng bao giờ quên được của những con người suốt ngày vật lộn với đô thị chật hẹp, phố phường hào nhoáng, ồn ào.
An Giang có nhiều món ngon, ăn một lần là nhớ. An Giang cũng chẳng thiếu những nơi cảnh đẹp mà đi một lần về cứ còn mãi ngẩn ngơ. Một ngày, có lẽ sẽ chẳng thể nào đi hết những cảnh đẹp nơi đây. Sáng sớm tinh mơ ra cầu Tha La xem người dân cất vó rồi phóng xe máy lên Tà Pạ ngắm hồ nước trong vắt mây trời, bên dưới là cánh đồng Tà Pạ mênh mông. Nếu bạn là một người đam mê nhiếp ảnh thì không gì thích thú hơn buổi sớm đi vào những cánh đồng chụp cảnh bình minh, mặt trời dần lên giữa những bóng cây thốt nốt, chẳng thể nào bỏ qua chuyến đi vào rừng tràm Trà Sư trên những chiếc xuồng nhỏ, lặng lẽ, nhẹ nhàng len lỏi giữa những cây tràm trắng, nổi bật trên dòng nước xanh ngắt của bèo.
An Giang không chỉ có sự hấp dẫn của mùa nước nổi. An Giang còn có lễ hội Bà chúa xứ Châu Đốc đông nghịt khách thập phương đến viếng và cầu mong được may mắn vào dịp sau tết âm lịch; lễ hội đua bò đã trở thành truyền thống vào dịp tháng 10 hằng năm...
Nếu ai yêu thích thiên nhiên, muốn hòa mình vào cuộc sống dân dã nhưng không kém phần hấp dẫn thì hãy một lần đến với vùng đất miền Tây để hiểu hơn cái chất của con người miền Tây Nam Bộ hào sảng, phóng khoáng.
Trần Việt Dũng (Võ Thị Sáu, Q.3, TP.HCM)
Đến Tịnh Biên mùa nước nổi, du khách sẽ khám phá nhiều nếp sinh hoạt đặc thù độc đáo - Ảnh: Hoài Phương |
(TNTT>) Nếu có điều kiện, các bạn hãy dành ra vài ngày cuối tuần, chọn một tour du ngoạn núi Sam - Nhà Bàng - cửa khẩu Tịnh Biên (An Giang) vào mùa nước nổi để khám phá bức tranh thiên nhiên kỳ thú và nếp sinh hoạt đặc thù của cư dân vùng biên địa Tây Nam.
Vùng biên quyến rũ
Con đường từ núi Sam - Châu Đốc đến biên giới Tịnh Biên nhiều đoạn uốn lượn, hai bên đồi núi trập trùng, từng mảng xanh đậm nhạt nhô lên trông như một tấm lụa mềm mại, uốn éo nằm vắt ngang sườn đồi. Dưới chân núi là mặt nước mênh mông, ngập tràn lai láng, như một bức tranh quê mộc mạc nhưng vô cùng quyến rũ. Khách đi đến đâu cũng cảm thấy lòng lâng lâng khó tả.
Qua khỏi kênh Vĩnh Tế, đứng từ cầu hữu nghị Xuân Tô, chúng ta sẽ thu vào tầm mắt toàn cảnh khu thương mại công nghiệp với nhiều cơ ngơi đồ sộ, nhiều dãy phố tráng lệ. Thật không ngờ, chỉ mới vài ba năm thôi mà vùng biên đã bừng lên một sức sống mới đầy sinh khí, nhất là từ khi khai trương khu thương mại cửa khẩu quốc tế Tịnh Biên. Nơi này sầm uất, suốt ngày nhộn nhịp khách du lịch.
Tịnh Biên nằm trên trục quốc lộ 91 về phía tây núi Cấm, giáp với kinh Vĩnh Tế và nối liền với các đô thị lớn như TP. Long Xuyên, thị xã Châu đốc và các trục giao thông quan trọng khác. Đặc biệt, con đường từ chợ Tịnh Biên nối liền với cửa khẩu lúc nào cũng rộn ràng, tấp nập người xe qua lại, trao đổi hàng hóa.
Nếp sinh hoạt vùng lũ
Khách đến Tịnh Biên vào mùa nước nổi không chỉ để thưởng ngoạn, mua sắm hàng miễn thuế mà còn để khám phá một vùng biên đầy sôi động, đặc biệt là nếp sinh hoạt và cảnh mưu sinh của bà con vùng lũ, những con người hiền hòa chất phác và thân thiện. Tại vùng sát biên giới và trên những cánh đồng nước mênh mông, du khách tha hồ nhìn ngắm cảnh bà con bơi xuồng giăng lưới, thăm câu, đặt lờ, cài trúm, dỡ lọp… đặc biệt là đặt lú bắt cá linh mùa lũ, trông thật ngoạn mục.
Nếu chọn tour do Công ty cổ phần du lịch An Giang thực hiện, các bạn sẽ có dịp bơi xuồng trên dòng kinh Vĩnh Tế hoặc giữa rừng tràm Trà Sư để tham quan, thư giãn với thú săn chuột đồng, mò cua, bắt ốc, nhổ bông súng cùng với bà con vùng lũ.
Đặc sàn Tịnh Biên
Tại chợ Tịnh Biên, chúng ta sẽ có dịp tiếp cận với cảnh mua bán các loại động vật dùng ngâm rượu thuốc như tắc kè, bửa củi, bò cạp, mối chúa, bìm bịp… do các thanh niên miền núi và bà con người Khmer săn bắt. Ngoài ra, tại các khu chợ và thị trấn, nơi nào cũng bày bán nhiều mặt hàng như đường thốt nốt, lạp xưởng bò, khô bò, mắm Châu Đốc, trái cây… và nước giải khát như thốt nốt tươi cùng với nhiều món bánh chế biến từ loại trái đặc sản này. Bấy nhiêu cũng đủ làm cho du khách ngất ngây với hương vị vùng quê mộc mạc.
Khách đến Tịnh Biên vào những ngày này sẽ được thưởng thức nhiều món ngon, như cá linh chiên giòn, canh chua cá linh, cá linh kho lạt chấm bông điên điển và bông súng, hoặc các món chế biến từ đặc sản của miền núi như bò xào lá dang, bê thui, lạp xưởng bò, gỏi khô sầu đâu…Tuy là những món ăn dân dã nhưng hương vị khoái khẩu sẽ khiến thực khách ấn tượng khó phai.
Gần đây, nhà hàng Ngọc Hân ở thị trấn Nhà Bàng còn sáng tạo thêm những món ăn độc đáo, hấp dẫn như tắc kè nướng và tắc kè nấu cháo, càng làm cho khách sành ăn nôn nao tìm đến để thưởng thức và khám phá về những giai thoại kỳ thú của con tắc kè.
Hoài Phương
Đến Tịnh Biên mùa nước nổi, du khách sẽ khám phá nhiều nếp sinh hoạt đặc thù độc đáo - Ảnh: Hoài Phương |
(TNTT>) Nếu có điều kiện, các bạn hãy dành ra vài ngày cuối tuần, chọn một tour du ngoạn núi Sam - Nhà Bàng - cửa khẩu Tịnh Biên (An Giang) vào mùa nước nổi để khám phá bức tranh thiên nhiên kỳ thú và nếp sinh hoạt đặc thù của cư dân vùng biên địa Tây Nam.
Vùng biên quyến rũ
Con đường từ núi Sam - Châu Đốc đến biên giới Tịnh Biên nhiều đoạn uốn lượn, hai bên đồi núi trập trùng, từng mảng xanh đậm nhạt nhô lên trông như một tấm lụa mềm mại, uốn éo nằm vắt ngang sườn đồi. Dưới chân núi là mặt nước mênh mông, ngập tràn lai láng, như một bức tranh quê mộc mạc nhưng vô cùng quyến rũ. Khách đi đến đâu cũng cảm thấy lòng lâng lâng khó tả.
Qua khỏi kênh Vĩnh Tế, đứng từ cầu hữu nghị Xuân Tô, chúng ta sẽ thu vào tầm mắt toàn cảnh khu thương mại công nghiệp với nhiều cơ ngơi đồ sộ, nhiều dãy phố tráng lệ. Thật không ngờ, chỉ mới vài ba năm thôi mà vùng biên đã bừng lên một sức sống mới đầy sinh khí, nhất là từ khi khai trương khu thương mại cửa khẩu quốc tế Tịnh Biên. Nơi này sầm uất, suốt ngày nhộn nhịp khách du lịch.
Tịnh Biên nằm trên trục quốc lộ 91 về phía tây núi Cấm, giáp với kinh Vĩnh Tế và nối liền với các đô thị lớn như TP. Long Xuyên, thị xã Châu đốc và các trục giao thông quan trọng khác. Đặc biệt, con đường từ chợ Tịnh Biên nối liền với cửa khẩu lúc nào cũng rộn ràng, tấp nập người xe qua lại, trao đổi hàng hóa.
Nếp sinh hoạt vùng lũ
Khách đến Tịnh Biên vào mùa nước nổi không chỉ để thưởng ngoạn, mua sắm hàng miễn thuế mà còn để khám phá một vùng biên đầy sôi động, đặc biệt là nếp sinh hoạt và cảnh mưu sinh của bà con vùng lũ, những con người hiền hòa chất phác và thân thiện. Tại vùng sát biên giới và trên những cánh đồng nước mênh mông, du khách tha hồ nhìn ngắm cảnh bà con bơi xuồng giăng lưới, thăm câu, đặt lờ, cài trúm, dỡ lọp… đặc biệt là đặt lú bắt cá linh mùa lũ, trông thật ngoạn mục.
Nếu chọn tour do Công ty cổ phần du lịch An Giang thực hiện, các bạn sẽ có dịp bơi xuồng trên dòng kinh Vĩnh Tế hoặc giữa rừng tràm Trà Sư để tham quan, thư giãn với thú săn chuột đồng, mò cua, bắt ốc, nhổ bông súng cùng với bà con vùng lũ.
Đặc sàn Tịnh Biên
Tại chợ Tịnh Biên, chúng ta sẽ có dịp tiếp cận với cảnh mua bán các loại động vật dùng ngâm rượu thuốc như tắc kè, bửa củi, bò cạp, mối chúa, bìm bịp… do các thanh niên miền núi và bà con người Khmer săn bắt. Ngoài ra, tại các khu chợ và thị trấn, nơi nào cũng bày bán nhiều mặt hàng như đường thốt nốt, lạp xưởng bò, khô bò, mắm Châu Đốc, trái cây… và nước giải khát như thốt nốt tươi cùng với nhiều món bánh chế biến từ loại trái đặc sản này. Bấy nhiêu cũng đủ làm cho du khách ngất ngây với hương vị vùng quê mộc mạc.
Khách đến Tịnh Biên vào những ngày này sẽ được thưởng thức nhiều món ngon, như cá linh chiên giòn, canh chua cá linh, cá linh kho lạt chấm bông điên điển và bông súng, hoặc các món chế biến từ đặc sản của miền núi như bò xào lá dang, bê thui, lạp xưởng bò, gỏi khô sầu đâu…Tuy là những món ăn dân dã nhưng hương vị khoái khẩu sẽ khiến thực khách ấn tượng khó phai.
Gần đây, nhà hàng Ngọc Hân ở thị trấn Nhà Bàng còn sáng tạo thêm những món ăn độc đáo, hấp dẫn như tắc kè nướng và tắc kè nấu cháo, càng làm cho khách sành ăn nôn nao tìm đến để thưởng thức và khám phá về những giai thoại kỳ thú của con tắc kè.
Hoài Phương
Tháng 10, đúng mùa nước đổ. Dọc ngang gần 15km giáp biên 2 xã khởi đầu nơi dòng Mekong huyền thoại chảy vào đất Việt tôi nghe vang vọng bài ca sóng nước cùng những trăn trở ở một vùng biên.
Cá không bục đồng
Chiếc phà chạy ngược dòng nước đỏ ngầu, cuồn cuộn xuôi về hạ nguồn. “Bên này là xã Khánh An của huyện An Phú (An Giang), bên kia là xã Pẹc-Chạy (tỉnh Kandal, Campuchia). Những chiếc can nhựa lớn xanh đỏ dập dềnh trước mặt, bên tay trái là phao hàng đáy do bạn quản lý”, Phó Chủ tịch UBND xã Khánh An Nguyễn Văn Lợi vừa chỉ vừa nói. Là nơi khởi nguồn của sông Hậu vào Việt Nam, nhưng chiều ngang khúc sông này chỉ rộng hơn 300m. Một con gà gáy vọng bờ hai quốc gia. Từ đây, nước thượng nguồn sẽ đổ xuống sông Bình Di, tràn vào sông Châu Đốc…
Đặc sản mùa nước nổi |
Những chiếc ghe làm đáy, giăng lưới nhấp nhô. Ông Tư ơi, cá nhiều không? “Một giỏ đăng dài gần 5m được kéo lên, vài chú cá nhảy lách tách. Năm nay cá ít, chỉ khoảng 20kg/ngày”, ông Tư Hiền nói vậy. Phía trước, mấy chiếc ghe đang tụ giữa sông. Anh Phạm Văn Bính, 36 tuổi, đã hơn 10 năm mưu sinh ở đây có hàng đáy khủng, dài hơn 60m và 6 nhân công. “Tụi tôi giăng lưới chờ thời. Ngày cao cá vô cả tấn, trung bình cũng vài trăm ký, sống ổn. Mỗi mùa nước tôi đóng thuế hàng chục triệu đồng, phải làm lớn mới có ăn. Năm nào nước kém là thua”, anh Bính tâm sự. Cặp sát là ghe “cá mòi” của chị Vui đã 43 tuổi, mặn mà, giọng cười sang sảng. Trong khoang xâm xấp cá đủ loại cỡ 2 - 3 lóng tay. Dân trong nghề gọi ghe “cá mòi” là ghe chuyên thu mua cá rồi bỏ mối cho các bè chế biến làm thức ăn cho cá nuôi, chị giải thích và cho biết cũng đã dọc ngang vùng thượng nguồn này cả chục năm rồi.
Bộ mặt nông thôn vùng Tứ giác Long Xuyên ngày càng đổi mới |
Khánh An có hai làng độc đáo. Đó là làng bè và làng (cá) khô. Làng bè Khánh An hiện có khoảng 100 bè (chủ yếu để ở) hình thành trước cả làng bè Châu Đốc, khi cực thịnh có tới hơn 70 bè chuyên nuôi cá tra, ba sa, lóc bông nhưng gần đây do đầu ra khó, chuyển sang nuôi “cá chợ” như hú, diêu hồng, lăng… Khô Khánh An “số dách”, có danh có phận với hàng chục cơ sở, hàng trăm nhân công. Đến đầu tháng 10 mà mực nước vẫn thấp hơn cùng thời điểm năm ngoái 90cm, ông Lợi thông báo. Nước kém, khó đạt đỉnh như năm 2000 nên năm nay cá không bục đồng, dân hạ bạc đầu nguồn kết luận. Những ngày ở An Phú thực đơn ngập đặc sản mùa nước nổi. Lẩu cá linh, cá linh nấu ngót, khô sặc, khô bổi, gỏi bông điên điển, ốc xào dừa… nhưng giá cả có vẻ cao hơn năm rồi. Một mùa “lũ đẹp” (nước lớn) đã không tới.
Vô chợ Khánh An biết ngay mùa lũ đã về. Rắn, rùa, cá đồng, bông điên điển, bông súng… từ bên bạn đưa qua bày bán khắp chợ. “Bên Campuchia không làm đê bao, lúa chỉ 1 vụ nên đặc sản mùa lũ còn nhiều. Dân mình sang mướn đất mướn đồng hoặc đóng thuế theo mùa để trồng lúa, đặt dớn, giăng câu lưới cá…”, một trưởng ấp của Khánh An cho biết. Trung bình mỗi ngày (vào vụ) làng khô nhập đến 5 – 6 tấn cá tươi, chủ yếu từ Campuchia, Thái Lan và xuất gần 3 tấn khô ra thị trường trong ngoài nước. Khánh An có 6 bến ốc chuyên thu gom ốc bươu, ốc lác từ các cánh đồng ngập nước ở xã đối diện Pẹc-Chạy hoặc trực tiếp nhận từ Phom Penh, Biển Hồ. Mỗi ngày hàng chục tấn ốc từ đây tỏa về các chợ đầu mối lớn trong nội địa và ra cả phía Bắc.
Nghĩa tình vùng biên
Ranh giới lãnh thổ là điều thiêng liêng của mỗi quốc gia, nhưng ở đây đường ranh ấy thật mềm mại bởi bao năm rồi người hai bờ cùng tắm trên con sông biên giới. Chính quyền các xã ven biên cả hai bên đều có các cuộc họp định kỳ nhằm thắt chặt hơn nữa mối quan hệ hữu nghị đoàn kết. Các cột và dấu mốc biên giới chạy qua Nhơn Hội (4 cột), Khánh An (3 dấu mốc) nhanh chóng hoàn chỉnh trong sự hiểu biết đó.
Học sinh Việt kiều Campuchia đi phà sang học ở xã Khánh An, huyện An Phú, tỉnh An Giang |
Gió đuổi nhau hun hút, nước trong cánh đồng Lò Gò của bạn giáp xã Nhơn Hội ngập trắng xóa, mênh mông như biển. “Để giúp bà con hai bên mùa lũ chúng tôi liên hệ với bạn và đặt các trạm cứu hộ giữa cánh đồng này. Năm ngoái cứu giúp hơn chục trường hợp cả người Việt lẫn Campuchia”, Phó Chủ tịch UBND xã Nhơn Hội Phan Văn Thông cho biết, trạm cứu hộ là những cây được cắm trụ giữa đồng trống, có thể chứa được 4 - 5 người, trên đó để số điện thoại “nóng”. 3 đội cứu hộ của xã thay nhau trực chiến 24/24 giờ. Khánh An có 3 bến phà nối sang đất bạn đưa đón 876 học sinh là Việt kiều Campuchia sang Khánh An học từ mầm non đến THCS. Nhiều chế độ, thủ tục được đơn giản nhằm tạo điều kiện tốt nhất cho các em vượt sông kiếm chữ cội nguồn. “Những em có điều kiện thì học lên THPT hoặc cao đẳng, đại học. Thậm chí có người lấy bằng thạc sĩ như anh Diệp Hoàng Ân đang giảng dạy tại Đại học An Giang”, cô Thúy, Phó Chủ tịch phụ trách văn xã xã Khánh An nói vậy. Cả Khánh An và Nhơn Hội, bằng nguồn xã hội hóa, từ nhiều năm trước đã sắm được xe chuyển bệnh miễn phí kịp thời cứu giúp người bệnh đôi bờ…
Đất tại Nhơn Hội, Khánh An hầu hết đã khép đê bao, làm lúa 3 vụ xen màu (bắp, đậu, ớt…) với tốc độ cơ giới hóa cao. Khánh An được tỉnh đề xuất lên Trung ương chọn là xã điểm xây dựng nông thôn mới. Đường sá gập ghềnh xưa nay dần đổi thay bằng phong trào Đường ra cánh đồng hoàn toàn bê tông hóa. Xã cũng xóa hết nhà tre lá chuẩn bị nâng cấp lên mái tôn và bê tông hóa. Mô hình rau sạch trồng trong nhà kính tại ấp Thạnh Phú được các nhà khoa học Trường đại học Saga (Nhật Bản) quan tâm xuống tham quan, tìm hiểu hợp tác. So với vùng đầu nguồn phía Châu Đốc, vùng đất An Phú được nhìn nhận thấp hơn, nước ngập sâu hơn. Tính hai mặt của mùa nước đổ khiến cuộc mưu sinh của cư dân thuần nông nơi đây dường như chật vật hơn và luôn cảnh giác. Bà con ở vùng biên giới còn nhiều vất vả. Khánh An còn 215/2.900 hộ toàn xã còn nghèo. Số hộ sở hữu 50 công đất ở Nhơn Hội đếm chưa hết bàn tay. Còn nhiều người di cư kiếm sống... Vùng biên còn nhiều điều trăn trở, còn cần nhiều nỗ lực lắm. Đã thấy và chấp nhận để vươn tới chính là bản lĩnh của người biên ải.
Theo Vũ Thống Nhất / SGGP
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét