Thứ Tư, 16 tháng 2, 2011

Eo Gió Quy Nhơn

TTO - Những nốt nhạc hòa quyện trong cung bậc của những cơn gió lùa vào các hang động, tiếng sóng biển rì rào, tiếng róc rách của những con suối nằm trong khe núi, tiếng đàn yến lao xao… Đến Quy Nhơn bạn hãy một lần ghé qua Eo Gió.
Eo Gió nhìn từ trên cao
Buổi sáng đẹp trời, trước khi đi qua Eo Gió, chúng tôi dừng chân dưới chân tượng đài chiến thắng Quy Nhơn thưởng thức ly cà phê sớm. Nhìn các chị các cô say sưa tập dưỡng sinh với bài múa kiếm, câu hát “Ai về Bình Định mà coi/ Con gái Bình Định cầm roi đi quyền” như đâu đó vọng về.
Eo Gió  thuộc thôn Hưng Lương, xã Nhơn Lý, nằm cách Quy Nhơn hơn 20 km về hướng đông bắc. Đây là thắng cảnh đẹp, mang dáng vẻ hùng vĩ bậc nhất ở Bình Định.
Để đến Eo Gió, mọi người hào hứng băng qua cây cầu Thị Nại. Với chiều dài ấn tượng 2.500m, đây là cây cầu bắc qua biển dài nhất Đông Nam Á, niềm tự hào của vùng đất đầy nắng và gió biển này.
Đứng trên cầu nhìn về hướng tây nam, thành phố Quy Nhơn trông như bức tranh sơn thủy hữu tình. Hướng về biển Đông là những vó biển của dân chài xã Nhơn Lý, phía xa nhấp nhô những cụm sa mạc cát trùng phùng hòa lẫn mây ngàn. Tất cả tạo nên một cảm giác bềnh bồng khó tả.
Từ cầu Thị Nại nhìn về hướng Quy Nhơn
Từ cầu Thị Nại nhìn về hướng Eo Gió, xã Nhơn Lý
Ngày xưa, khi chưa có cầu Thị Nại, giao thương giữa Nhơn Lý và Quy Nhơn rất khó khăn. Người dân hoặc du khách phải ngồi ghe máy gần hai giờ đồng hồ để đi từ Quy Nhơn tới Eo Gió và ngược lại. Giờ đây khoảng cách ấy được rút ngắn rất nhiều.
Đường lên Eo Gió
Đường lên Eo Gió nhìn từ trên cao
Đường lên Eo Gió, lối đi vẫn còn hoang sơ và không có sự tác động nhiều từ bàn tay con người. Từ trên cao nhìn ra xa, cụm dân cư thôn Hưng Lương nằm ngay dưới chân núi trông thật bình yên với những con thuyền bé nhỏ đang từ từ cập bến.
Để lên tới đỉnh phải đi theo những con đường mòn nhấp nhô đá rất khó khăn. Nhiều đoạn phải dò dẫm từng bước. Nhưng bù lại cho những vất vả là cảm giác thật tuyệt, không gì tả nổi. Trước mắt là biển trời bao la với những đường cong tuyệt đẹp của Eo Gió. Tiếng gió thổi lồng lộng rít bên tai, "nghe" chan chát mùi của biển cả.
Những âm thanh du dương phát ra từ những vách đá, tiếng sóng biển nhè nhẹ dạt dào vào chân núi, văng vẳng đâu đấy tiếng lao xao của đàn chim yến lao xao trong những hang động. Phía sâu trong khe núi là tiếng róc rách của những con suối nhỏ... Tất cả tạo thành một bản hòa tấu độc đáo.
Đứng trên đỉnh Eo Gió, nhìn về phía tây bắc là cụm dân cư thôn Hưng Lương nằm dưới chân núi ngay bên cạnh Eo Gió
Cận cảnh Hòn Mòng
Từ trên cao nhìn xuống có thể thấy những cụm san hô ngầm to nhỏ lẫn trong màu xanh trong của nước biển. Xuống gần hơn, bạn còn có cơ hội mục kích những chú cá đầy màu sắc tung tăng bơi lội dưới nước. Cách bờ một chút là hòn Mòng với những cụm đá nhấp nhô, uốn lượn. 
Người dân nơi đây ví hòn Mòng như con cá sấu lớn vươn mình ra biển cả, cũng có người bảo đó là con trâu lớn đang ngụp lặn tắm mát.
Dọc bờ biển là những viên đá lớn nhỏ được sóng biển mài phẳng lỳ gọi là bãi đá đẻ. Các ngư dân lý giải như thế vì ngày càng thấy... nhiều đá. Tôi cũng tò mò nhặt một hòn đá nhỏ cho vào balô, để khi về nhà xem đá có đẻ hay không (?).
Nếu không thì coi như một vật kỷ niệm với điểm đến ấn tượng này vậy!...
Từ lưng chừng Eo Gió nhìn ra biển Đông với cảnh thuyền đánh bắt xa bờ cập bến
Bãi "đá đẻ" dưới chân Eo Gió nhìn từ trên cao
Những cụm đá nhấp nhô dưới làn nước trong vắt
Bài và ảnh: TRẦN NGỌC VIỄN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét