Qua cây cầu treo thơ mộng là tới những con đường nhỏ như sợi chỉ dốc ngược lên núi, nơi có bản Lìm Mông giữa lưng chừng núi.
Từ trên đèo, có thể thấy khá rõ những mái nhà sàn người Thái bên bờ suối uốn mình giữa mênh mang nương lúa. Bản Lìm Thái là nơi cư ngụ của cộng đồng người thái nằm ngay sát đường đèo Khau Phạ và có phần trũng thấp bên bờ suối.
Bức tranh vùng cao đa sắc màu. |
Bức tranh mùa vụ được tạo bởi những người dân vùng cao chăm chỉ. |
Mênh mang lúa và nước dưới thung lũng Cao Phạ. |
Qua cây cầu treo thơ mộng là tới những con đường nhỏ như sợi chỉ dốc ngược lên núi, nơi có bản Lìm Mông giữa lưng chừng núi. Những góc cua vừa gắt vừa dốc đến mức sẽ khiến chiếc xe máy của chúng tôi như muốn trôi tuột lại phía chân dốc. Con đường dốc khủng khiếp này ngày nay đã được bê tông hóa giảm bớt khó khăn trong việc đi lại. Và khi lên tới đỉnh, những góc nhìn đẹp thoáng đãng luôn là phần thưởng xứng đáng với chúng tôi.
Từ đỉnh Lìm Mông, nhìn về phía Cao Phạ nơi dừng chân của biết bao du khách, một cảm giác đầy mới lạ về những nơi tưởng đã quá thân quen hẳn sẽ khiến không ít người phải sững người trước bức tranh thiên nhiên kì vĩ. Bức tranh tuyệt mĩ ấy được tô điểm bởi những bậc thang loang loáng nước đan xen cùng màu mạ non được tạo nên bởi những bàn tay lao động ngày này qua tháng khác, năm nối năm cứ tích lũy, chắt lọc để tạo nên cuộc sống thanh bình và no ấm nơi vùng cao.
Lìm Mông là bản giữa lưng chừng núi với con đường cheo leo độc đạo. |
Chú bé tinh nghịch trên đỉnh đèo Khau Phạ. |
Tới Lìm Mông đồng nghĩa với việc chúng tôi đã đến nơi tận cùng rồi, bởi từ đây trở đi sẽ không có đường dân sinh nữa, chỉ là những con đường đi nương đi rừng mà thôi. Lìm Mông là bản của người Mông (Yên Bái), của những trái tim tự do và đầy kiêu hãnh chỉ quen sống nơi núi cao, nơi giao thoa giữa trời và đất.
Còn phía dưới kia lại là bản của người Thái, nghe nói cứ mỗi khi đông dân hơn thì người Mông lại rời nhà lên cao hơn. Rất nhiều người Thái được chuyển tới đây tái định cư khi xây dưng thủy điện Sơn La thì họ nhường một phần cánh đồng bao la trù phú cùng chung làm nương làm rẫy. Có lẽ vì thế mà bản Lìm Mông vẫn hẻo lánh, heo hút, chênh vênh nơi lưng chừng núi khiến bao du khách kiếm tìm.
Dừng xe, chúng tôi vui đùa với những đứa trẻ bên dốc núi, dưới những tán mận, tán đào già đang mùa hoa trái. Trò chơi của bọn trẻ thật đơn giản, chỉ là những chiếc xe gỗ đơn sơ hay thậm chí là chiếc lốp xe bỏ đi thế là lăn là chơi đùa vui thích.
Những đứa trẻ hồn nhiên nô đùa. |
Thung lũng mát dịu mùa xanh lá. |
Bản Lìm Thái nằm bên dòng suối và giữa cánh đồng thơ mộng. |
Cung đường dốc ngược như lên trời. Rất may là nó đã được thảm mặt bê tông. |
Bản Lìm Thái đặc trưng với những ngôi nhà mái Thái đặc trưng, nằm sát dưới chân đèo Khau Phạ. |
Khu tái định cư của người Thái. Mỗi năm, lại có thêm những mái nhà Thái lên cao dần. |
Những thoải dốc đất chắt chiu trong mùa vụ no nước. |
Bản Lìm Mông với những tán cây mận, cây đào già đang mùa ra trái. |
Những lũ trẻ hồn nhiên với trò chơi đơn sơ. |
Được đứng đây, thư giãn cùng người bạn giữa mênh mang gió núi nơi lưng chừng trời này là một cảm giác tuyệt vời quá đỗi. |
Ảnh: phuot.vn
Mê mẩn ngắm Lìm Mông ngày mùa nước đổ
Mê mẩn ngắm Lìm Mông ngày mùa nước đổ
Cứ vào độ tháng 3, khi mà những cơn mưa bắt đầu đổ xuống, người dân Lìm Mông (Cao Phạ, Yên Bái) lại chuẩn bị cho một vụ mùa mới, đây cũng là lúc những thửa ruộng bậc thang lại trở nên lung linh dưới cái nắng nhẹ của mùa xuân.
Đường vào Lìm Mông phải vượt qua bản người Thái nằm gần suối Nậm Có, theo đúng tập tục định cư và sinh sống của người Thái, ở gần nguồn nước.
Người dân tộc vùng cao Yên Bái làm ruộng trên những sườn núi cao. Qua xuân, người ta phải chờ đến khi trời mưa xuống, khi những thửa ruộng bậc thang ngập nước ( gọi là mùa nước đổ), mới bắt tay vào cấy vụ lúa duy nhất trong năm.
Trước đây, Lìm Mông chỉ trồng một vụ lúa, nhưng vài năm trở lại đây, người dân bắt đầu tăng lên hai vụ một năm.
Thời điểm này, Lìm Mông trở nên thơ mộng và đẹp lạ thường với những gam màu của đất, nước và nền trời phả bóng.
Những thửa ruộng bậc thang, họa lên những nốt nhạc của ngày mùa tươi mới.
Mặt nước lóng lánh phản chiếu màu trời xanh thẳm, những thửa ruộng nâu sẫm, bóng vợ chồng cô gái Mông mặc áo hoa đung đưa, chồng trước, vợ sau, tầng tầng dốc những thửa ruộng được vuốt nước lóng lánh.
Màu của nước, của trời xanh, của đất đỏ óng ánh dưới nắng mặt trời rực rỡ. Mùa nước đổ mang một vẻ đẹp riêng.
Những cánh đồng như được thêu rệt với vẻ đẹp của tự nhiên, của núi rừng bên dòng suối Nâm vẫn lặng lẽ trôi, khiến những du khách ghé qua không khỏi ngỡ ngàng.
Tất cả tạo nên khung cảnh yên bình.
Đứng giữa lưng chừng đèo Khau Phạ hiểm trở, phóng tầm mắt ra phía trước thấy một con đường như sợi chỉ mỏng vắt thẳng lên trời. Ở nơi xa tít tắp ấy có ngôi làng nhỏ mang tên Lìm Mông.
Bản Lìm Mông xã Cao Pạ, huyện Mù Cang Chải, tỉnh Yên Bái từ bao đời nay vẫn ẩn mình trong mây, con đường vào tới bản này khá khó khăn. Tuy nhiên, vượt qua những con đường gồ ghề, bụi đất đỏ mờ, những triền dốc người ta sẽ thấy hiện trong sương mờ một Lìm Mông bình yên đến lạ thường.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét