(iHay) Tô bánh canh thơm lừng mùi cá biển, nóng hổi, dai bùi sợi bánh từ bột gạo, nước lèo dẻo và ngọt, chả cá chiên ngọt lừ, mùi hành lá và hạt tiêu cay nồng hòa lẫn… là thứ hương vị đặc trưng mà những người con Bồng Sơn xa quê không thể nào quên được.
Với những người con xa quê, mỗi khi trở về nơi chôn nhau cắt rốn, ai cũng tranh thủ mấy ngày nghỉ ít ỏi mà thưởng thức nhiều món ăn dân dã, thấm đượm hồn quê cho thỏa thích, như để bù lại những chuỗi ngày cơm đường cháo bụi đến phát ngán nơi đất khách quê người. Có một món ăn giản dị và mộc mạc mà ai cũng muốn thưởng thức, bất kể ngày hay đêm, đó là bánh canh chả cá.
Bánh canh chả cá có thể tìm thấy ở nhiều nơi dọc mảnh đất hình chữ S này, nhưng ở mỗi địa phương đều có những cách nấu riêng và hợp khẩu vị của từng vùng, tạo ra những hương vị riêng. Và có lẽ, với lý do quen khẩu vị, mà ai cũng thấy món ăn của quê mình là ngon nhất, tuyệt vời nhất.
Bánh canh Bồng Sơn được nấu từ bột gạo không pha tạp với bất kỳ loại bột nào khác. Sợi bánh vuông như sợi phở, nhưng dày hơn, ăn vào cảm giác đầy đặn, dai và bùi miệng.
Nước bánh canh được nấu từ xương heo, hoặc từ các loại cá biển tại địa phương có giá rất rẻ nhưng tươi ngon. Chả cá đi kèm có hai loại. Một là chả cá viên tròn được cho thẳng vào nồi nước để lấy ngọt và mùi. Hai là chả cá chiên, được xắt lát và sẽ cho lên trên cùng của tô bánh canh.
Đi kèm với bánh canh Bồng Sơn không thể thiếu bánh tráng quê nướng giòn, thơm phức, thứ thực phẩm đặc trưng và gần gũi mà dường như bất kể ăn món gì cũng có thể đi kèm được.
Đi kèm với bánh canh Bồng Sơn là bánh tráng quê nướng giòn, thơm phức |
Gần thì thương, xa thì nhớ. Lúc còn ở quê thì phải tranh thủ ăn, chứ để khi xa rồi, nhớ và thèm mà chẳng còn cơ hội!
Có một dạo tôi và mấy người bạn đồng hương cùng ở Sài Gòn phát hiện ra quán bánh canh Bồng Sơn ở đường Tân Kỳ Tân Quý, quận Tân Phú, cách nhà trọ cả 20km. Vì quá thèm mà chúng tôi đã chẳng ngại đường xa, chạy tới để ăn vài tô. Hương vị tô bánh canh không chê vào đâu được, nhưng vẫn thấy có cái gì đó thiêu thiếu, như là thiếu không khí chân tình, đầm ấm của quê nhà.
Phải rồi, thưởng thức ẩm thực quê hương thì phải dùng tại quê hương thì mới cảm nhận hết cái tinh túy, cái hay, cái thú vị của món ăn!
Hoài Nhơn
Thương nhớ gánh bánh canh Nam Phổ
(iHay) Làng Nam Phổ cách trung tâm thành phố Huế chừng 10km. Cái rét sương sớm của tiết trời xứ Huế như muốn cắt da cắt thịt. Mọi ngõ xóm vẫn vắng tanh nhưng nhiều ngôi nhà, khói đã bay nghi ngút.
Người phụ nữ Nam Phổ gắn bó với gánh bánh canh để nuôi con khôn lớn |
Mời chị mời anh chén bánh canh Nam Phổ
Xơi vô khỏi cổ có chất bổ có mùi hương
Lại thêm mát mẻ can trường.
Xơi vô khỏi cổ có chất bổ có mùi hương
Lại thêm mát mẻ can trường.
Đó là những câu ca trong thơ của Ưng Bình Thúc Dạ Thị khi nói về món hàng rong gia truyền của làng Nam Phổ (huyện Phú Vang, Thừa Thiên - Huế).
Chúng tôi ghé vào nhà mệ Dư, một người nổi tiếng trong làng. Vừa bước chân vào cổng, mùi thơm thân quen của bánh canh Nam
Phổ đã xông vào mũi một cách mê hoặc khó cưỡng. Vợ chồng mệ Dư và hai
đứa con đang tất bật giã thịt, làm tôm để làm nhân cho nồi bánh canh Nam
Phổ.
Mệ Dự nói: “Dậy từ 4 giờ sáng mà vẫn chưa xong nồi cháo. Cái món
tưởng chừng như giản đơn nhưng công phu, tỉ mỉ lắm! Hàng trăm năm nay,
phụ nữ Nam Phổ ai cũng biết nấu món này. Con gái về làm dâu làng này rồi
cũng biết nấu hết. Bây giờ, ba đứa con gái và một đứa con dâu cũng theo
nghề này”.
Mệ Dư nói thêm, không biết bánh canh có từ bao giờ. Nhưng gia đình mệ
theo nghề này đã bốn đời. Năm 16 tuổi, mệ đã gánh nồi bánh canh rong
ruổi khắp phố để bán. Cả làng Nam Phổ này phải gần 70 gánh bánh canh, cứ
gánh lên phố bán rong đến tối mịt mới về.
Mặc trời giá rét hay nắng nóng, trên những nẻo đường khắp thị thành
Huế, các chị, các mẹ làng Nam Phổ vẫn sải bước cùng nồi bánh canh trên
đôi vai gầy. Mặc dù gánh đi xa và đi cả buổi chiều nhưng nồi bánh canh
luôn nóng hổi bởi lò than luôn đỏ dưới nồi bánh canh thơm phức.
Bánh canh Nam Phổ được nấu với bí quyết gia truyền của người Nam Phổ.
Để có nồi bánh canh bổ, từ tờ mờ sáng các chị, các mẹ làng Nam Phổ đã
phải dậy làm bột. Bột dùng để nấu gồm bột gạo và bột lọc. Tỉ lệ 3 phần
bột gạo thì một phần bột lọc. Bột không nhào nặn rồi cắt lát như các
loại bánh canh khác mà được chưng cách thủy.
Bột không nhào nặn rồi cắt lát như các loại bánh canh khác mà được chưng cách thủy Tôm thị được xắt nhỏ, giã nhuyễn thành viên rồi nấu thành một hỗn hợp sóng sánh để làm nhân Nhân được đổ trên mặt nồi bánh, khi ăn thì trộn đều |
Người nấu phải canh bột chín vừa tới rồi đem xuống đánh đều. Bỏ bột
vào một bì nilon sạch rồi ria xuống nồi nước đang sôi. Những người tay
nghề giỏi sẽ dùng một cái que rồi cho bột chảy theo ý mình. Bột sẽ ra
từng con thuôn tròn. Cuối cùng, vớt bột ra rổ để ráo nước. Nước dùng nấu
cháo là nước hầm xương và nước luộc tôm.
Nhân bánh canh được chế biến từ tôm và thịt ba chỉ. Chúng được xắt
nhỏ, giã nhuyễn thành viên rồi nấu thành một hỗn hợp sóng sánh. Sau đó
được đổ lên bề mặt của nồi cháo tạo nên một lớp “nhân óng ánh” phủ kín
những sợi bột gạo bên dưới như muốn trêu ngươi cặp mắt thực khách.
Bánh canh Nam Phổ rất lành tính nên thường dùng cho bữa ăn dặm ban
chiều cho con nít và người già. Món này bán quanh năm dù mưa hay nắng.
Nhưng đến ngày rằm hay ba mươi, mồng một thì thật khó để ăn món này. Bởi
phụ nữ Nam Phổ phần nhiều đều đi chùa ăn chay niệm phật.
Khách thập phương đến Huế dù thưởng thức bao nhiêu nem công chả phượng cũng không quên món hàng rong bánh canh Nam Phổ.
Tuyết Khoa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét