Ai đã đến Hội An đều có những lý do
khác nhau để quay lại. Giống như cô bạn tôi, người gốc Đà Nẵng nhưng
tháng nào cũng phải ghé Hội An một lần, không là nhung nhớ.
Hội An nhung nhớ người ta một phần vì những món ăn vặt ngon lành, nhìn đã biết là phải nếm thử.Trước một gian nhà chuyên bày bán đồ thủ công mỹ nghệ đặt một chiếc tủ kính 2 tầng, tầng dưới để những chiếc bánh nướng hình tròn, hình vuông màu vàng nâu, tầng trên là những chiếc bánh bảy sắc cầu vồng rực rỡ.
Bánh bảy sắc cầu vồng trong một tủ kính ở Hội An - Ảnh: Thúy Hằng |
Hội An nhung nhớ người ta không chỉ bằng cái màu vàng mê đắm của sơn tường và những giàn hoa leo xinh xắn trước thềm. Có thể là những không gian uống trà, thưởng thức cafe rất độc đáo với những gian nhà cổ, những chậu hoa bừng sáng với những gam màu vàng, trắng nhỏ li ti.
Một trưa nắng vàng như rót mật, tìm một quán cafe tràn ngập hoa, chọn gác cao, cầm chiếc máy ảnh ghi lại những khoảnh khắc phố Hội ban trưa, thưởng thức đồ uống, thấy mọi thứ trôi đi êm dịu.
Hội An nhung nhớ người ta bằng cả những buổi đêm, khi đó, cả Hội An chìm đắm trong màu vàng, đỏ của đèn lồng. Trên sông Hoài, những con đò chở khách dọc bờ sông, thả đèn hoa đăng cho trôi lững lờ trên dòng nước.
Người phụ nữ chèo đò trên 30 năm bảo bà làm nghề này từ những ngày Hội An còn khốn khó, chưa phải là một đô thị du lịch sầm uất như bây giờ. Những con đò đưa khách 2 bên sông Hoài qua lại mua bán.
Bây giờ, một tối nhiều khách, bà sẽ được 100.000đ hoặc hơn một chút tiền công chèo đò. Còn có ngày, bà chỉ được 10.000, 20.000đ vì người chèo đò đông lên, mọi người san sẻ công việc cho nhau.
Ngay đầu bến đò sông Hoài, đi bộ thêm vài bước chân nữa sẽ gặp hàng chè, tào phớ ngon nổi tiếng Hội An. Những chiếc ghế gỗ nhỏ xíu dành cho khách, đủ những món chè ngon lành đặt trên đôi quang gánh: đậu xanh nhuyễn, đậu đỏ, hạt sen, chè bắp, sương sáo, tào phớ, nước cốt dừa...
Chúng tôi gọi chè xoa xoa và chè bắp, tào phớ, người bán đưa ra một chiếc chén nhỏ xíu bằng gốm, trong đó có chè bắp được nấu dẻo mềm vừa ngọt vừa có vị muối mằn mặn, chan thêm chút nước cốt dừa béo ngậy.
Chè xoa xoa có sương sáo, đậu xanh nghiền, thạch đen, nước cốt dừa mát lạnh. Tào phớ được đặt trong một chiếc bát gốm chiết yêu (loại đáy bát nhỏ, miệng loe ra), nhìn đã thấy hấp dẫn với tào phớ trắng nõn, nước đường thơm lừng, cả long nhãn trong veo.
Mỗi ly chè chỉ có 10.000 đồng, ăn thủng thỉnh trong khi nghe hát bài chòi ở không gian trước mặt. Bên sông Hoài, đò nhà ai vẫn lững lờ trôi mang theo những bông hoa đăng.
Tôi cũng thích đi lang thang những ngày không phải cuối tuần ở Hội An. Hội An vắng hơn, những nhóm khách Tây đạp xe túc tắc trên phố vắng, thi thoảng dừng lại đưa máy ảnh chụp những khung hình lạ lẫm: nhà ai đang phơi cá trước cửa, bà bán hàng rong với đôi quang gánh tảo tần…
Tôi ngồi xuống hàng bánh mì trước cửa một ngôi nhà chuyên về áo dài, định chỉ mua chai nước lọc nhưng vì một chiếc xe đạp của cô bán bánh cam đi qua hấp dẫn quá, đành ngồi nán lại, thưởng thức món bánh lạ theo đúng chỉ dẫn người bán hàng.
Một chiếc bánh cam vừa chiên xong, vàng rụm, một chiếc bánh xoài màu trắng, dẻo mềm, bên trong với nhân đường, đậu phộng. Kẹp chặt 2 chiếc bánh lại với nhau, cắn ngập răng. Chà, cũng khá thú vị. Ông chủ cửa hàng bánh mì bảo, ăn như thế là đúng kiểu Hội An. Cái ngon lành của quà vặt Hội An đôi khi đến một cách ngẫu nhiên như vậy.
Cô bạn của tôi bảo đã đến Hội An cả mấy chục lần từ ngày nhỏ, ấy thế mà vẫn không thấy chán, bởi mỗi ngày đến cô tìm thấy ở Hội An một diện mạo khác nhau: Trong màu đỏ của chiếc đèn lồng xinh xắn, làm đến kỳ công mà chỉ bán có 10.000đ; trong ngọn đèn hoa đăng, được xếp bằng giấy màu và được bán bởi những em bé vừa học xong cấp 1 nhưng nói tiếng Anh rất siêu; trong hàng bánh mì của một người đàn ông sinh ra và lớn lên ở Hội An, đã bươn chải nhiều nơi để kiếm sống, cuối đời vẫn là một người nghèo khó; trong một căn nhà nhỏ sơn màu vàng, ríu rít tiếng chim và luôn tươi xanh những giỏ cây ở Hội An…
Hội An không chỉ có cao lầu, mì Quảng, cơm gà và những ly chè ngon đi vào những trang sách du lịch. Thành phố ghi dấu trong tim mỗi người bằng những sản vật riêng của vùng đất này, linh hồn phố Hội.
Một cửa hàng chuyên bán đồ hải sản khô - Ảnh: Thúy Hằng |
Những nhà hàng bán bánh ngọt xinh xắn ở Hội An - Ảnh: Thúy Hằng |
Phố cổ Hội An trong một ngày không phải cuối tuần - Ảnh: Thúy Hằng |
Chè bắp Hội An - Ảnh: Thúy Hằng |
Tào phớ phố Hội trong chiếc bát gốm giản dị - Ảnh: Thúy Hằng |
Chè xoa xoa trong chiếc ly thủy tinh trong suốt - Ảnh: Thúy Hằng |
Cơm gà Hội An, món ăn rất ngon và lạ miệng - Ảnh: Thúy Hằng |
Bánh nướng bán trên phố cổ Hội An xinh xắn, nhìn đã muốn nếm thử - Ảnh: Thúy Hằng |
Thúy Hằng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét